×

Ngoảnh lại hóa tro tàn - bìa mềm

Mã sản phẩmPH055
Ngoảnh lại hóa tro tàn - bìa mềm, nhẹ nhàng, sâu lắng, mang đến cho độc giả những xúc cảm bất tận, vẫn thuộc mô-tuýp tình yêu như Anh có thích nước Mỹ không, tác phẩm này xoay quanh câu chuyện của những người trẻ tuổi
26%

108.000đ

108.000đ

Đặc biệt 80.000đ
1800.6095 / 024.73003.555 / 0386.000.555
-Giá trên đã bao gồm VAT
-Xuất xứ: Trung Quốc
Sản phẩm gợi ý
  • 232.000đ
  • 269.000đ
  • 230.000đ
  • 198.000đ
  • 84.000đ
  • 158.000đ
  • 78.000đ
  • 147.000đ
  • 70.000đ
  • 127.000đ
  • 111.000đ
  • 108.000đ
  • 102.000đ
  • 99.000đ
  • 80.000đ
  • 80.000đ
  • 75.000đ
  • 71.000đ
  • 70.000đ
  • 68.000đ
Chi tiết sản phẩm Đánh giá bình luận Sản phẩm cùng loại

Ngoảnh lại hóa tro tàn - bìa mềm

Nhà xuất bản:
 Văn học

Tác giả: Tân Di Ổ

Năm xuất bản: 2013

Số trang: 560

Khổ sách: 15.5 x 20.5 cm

Dạng bìa: Mềm

Trong tim mỗi người đều có một mặt trời. Ta coi nó là Thánh kinh của đời mình, hễ bước một bước liền ngẩng đầu ngưỡng vọng.

Trong thế giới của cô thiếu nữ Phương Đăng chẳng hề có mặt trời. Phó Kính Thù chính là tia sáng xanh xao duy nhất trong thế giới ấy. Mặc dù không thể sánh với ánh mặt trời, nhưng vừa đủ để cô nhìn rõ con đường trước mặt.

Có điều Phương Đăng biết, thế giới của Phó Kính Thù thật ra không có ánh sáng.

Cô quyết định phải giúp anh. Nếu anh là gương, vậy cô sẽ làm đèn, cô sẽ chiếu rọi anh, rồi soi sáng con đường của mình bằng chính những phản quang lóe lên từ đó.

Được dõi theo người mình yêu, được biết rằng trong tim người ấy có chỗ dành cho mình, thì dù bản thân phải bước đi trong bóng tối, cũng vẫn là hạnh phúc.

Đáng tiếc Phó Kính Thù rốt cuộc chẳng thể cưỡng lại những cám dỗ trần tục, để đạt đến mục đích, anh chẳng quan tâm Phương Đăng nghĩ gì.

Khi mọi điều quý giá nhất đều bị Phó Kính Thù tận tay hủy hoại, cũng là lúc mặt trời trong tim Phương Đăng hoàn toàn lịm tắt.

Rốt cuộc phải dùng cách nào gìn giữ, thứ ánh sáng xanh xao ấy mới không tan biến?

Rốt cuộc trong chuyện này, ai đã làm tan nát trái tim ai?

Trích đoạn:

Đang định rẽ vào con đường hẹp dẫn lên lầu, bước chân Phương Đăng bỗng khựng lại. Nó quay ra nhìn về bên trái cửa tiệm tạp hóa. Cạnh bồn hoa trước cổng cô nhi viện Thánh Ân quả nhiên có một người đứng đó. Phải mất đến năm giây Phương Đăng mới nhận được ra đấy là ai.

Trên đảo Qua Âm, chẳng có mấy con đường bằng phẳng, thường không lên dốc lại đổ đèo. Phó gia viện và tiệm tạp hóa ngự ở nơi cao nhất ngõ, cũng là điểm cao nhất trên đảo. Do đó người kia đi về phía này chính là đang leo lên một đoạn dốc. Lão Đỗ và Phương Đăng khi nãy nhìn ra cửa cô nhi viện không phát hiện có người, nhưng từ vị trí người ấy đứng… Phương Đăng ngờ rằng toàn bộ vở kịch ban nãy đều cho cậu ta thưởng thức cả rồi, chỉ có điều cậu không muốn nhúng tay vào thôi.

Giờ đây kịch hay đã hạ màn, cậu ta liền thủng thẳng dạo qua mấy luống hoa, tiếp tục con đường mình đang đi.

Phương Đăng không cất bước, đứng nguyên trước hành lang nhìn theo. Người đó điềm nhiên đi qua Phương Đăng, cứ như nó là một khóm hoa dại bên đường, hoặc cái thùng rác trong ngõ, chẳng liên quan gì đến mình.

Phương Đăng mở miệng định nói, nhưng cổ họng cứ như bị nút kín bông gòn. Thấy cậu ta đi qua tiệm tạp hóa của lão Đỗ, như ma xui quỷ khiến, nó liền bám theo.

Trời vừa đổ cơn mưa, cậu thiếu niên căng chiếc ô màu đen, bảng vẽ đeo sau lưng. Trong tay Phương Đăng chỉ cầm mỗi chai rượu, đành lấy bàn tay còn lại che trên đỉnh đầu, có cũng như không. Nó không cố tình rón rén, cứ bước đi như bình thường bám sát người kia. Tiếng giày cùng tiếng nước mưa đập xuống mặt đá xanh lát đường nghe khá rõ, chắc chắn cậu ta cảm nhận được phía sau có người vậy mà tuyệt không ngoảnh đầu, không bước nhanh hay đi chậm lại, chiếc bảng vẽ đều đều đập vào tấm lưng gầy gò mà thẳng băng.

Đầu Phương Đăng ướt sũng, cứ ngốc nghếch theo sau cậu ta, chẳng biết để làm gì, như thể vẫn chưa thoát khỏi giấc mộng đêm trước. Không tính trong mơ, ở đời thực con bé chỉ mới thoáng thấy gương mặt cậu sau tấm rèm một lần. Nhưng nó biết chính là người đó. Ánh nhìn của cậu, dáng đi của cậu, tất cả đều y như trong tưởng tượng.

Phó gia viện vốn nằm chếch ngay phía trên tiệm tạp hóa, chẳng mấy chốc hai người đã đứng trước cửa lớn. Cả khu nhà nguy nga cùng vườn hoa rộng rãi bị bức tường cao và hai cánh cửa sắt vây kín. Cậu thiếu niên dừng lại bên cửa, rút chìa khóa ra.

Cánh cổng sắt mở kèm theo hàng tràng tiếng kẽo kẹt như người già, cậu ta bước vào, đóng chốt khóa lại như cũ. Phương Đăng đứng cách cánh cổng không xa, đối diện với người đó. Con bé cắn môi, không thốt tiếng nào, cũng không dám ngẩng đầu cao quá, cứ đăm đăm nhìn đôi tay cậu thoăn thoắt bên cái ổ khóa loang lổ rỉ sét. Xong xuôi, người bên trong cửa nán lại nhìn, con bé bèn ngẩng lên, mặt đối mặt.

Ánh mắt cậu ta chỉ dừng trên Phương Đăng một khắc. Là vì hiếu kỳ? Khó hiểu? Hay… ấy là khinh thường? Cậu ta đã đi khuất. Phương Đăng đứng đó hồi tưởng lại chuyện ban nãy ở tiệm tạp hóa, cảm thấy chưa bao giờ khinh bỉ bản thân như lúc này.

Ông Phương Học Nông trông thấy bình rượu còn nguyên niêm phong thì vui ra mặt, chẳng thèm hỏi câu nào đã bật nút uống liền. Phương Đăng rầu rầu nằm trên giường đến tận hoàng hôn mới dậy, nhìn sang thấy cha mình nằm bò trên giường trúc, sợ rằng có đá văng hai chân ông, ông cũng chẳng biết mà kêu đau. Vậy cũng tốt, nó không buồn miệng, bỏ luôn bữa tối cho gọn.

Phương Đăng lại nhớ người ấy. Nó đã nghe mấy chuyện về cậu, còn cậu thì sao? Liệu có biết nó tồn tại trên đời này? Nếu có, cậu ta nhất định biết nó là con gái của một tên ma men. Cha nào con nấy, nó có nói năng hay hành động quá quắt một tí cũng có gì lạ. Nghĩ đến đây bất giác nó thấy buồn, lâu lắm rồi cảm giác này mới lại tìm tới. Bị người ta cười chê, coi thường, nó vốn đã quen rồi. Nhưng nếu lời đồn là thật, vậy cậu ta chính là người thân hiếm hoi còn lại trên đời của nó, ngoại trừ bố ra. Chuyện này thật diệu kỳ làm sao. Một người như thế, xuất thân từ dòng tộc cao sang khác hẳn nó, sống trong ngôi biệt thự truyền thuyết tuy cùng lối ngõ nhưng hoàn toàn cách biệt với nó, vậy mà hai đứa lại là máu mủ ruột già của nhau. Người đó là thứ gì trên mây, hoặc trong giấc mộng mà thôi. Mối liên hệ với người đó chính là thứ tinh khiết, xinh đẹp duy nhất tồn tại giữa cuộc sống bùn nhơ thường ngày của con bé.

 

Đánh giá

Sản phẩm bán chạy
Tài khoản Giỏ hàng Đã xem Đơn hàng

Sản phẩm hiện đang có tại

1800 6095 8h-22h tất cả các ngày
    Vui lòng gọi điện trước khi đến để đảm bảo hàng có sẵn tại Showroom
    ×
    CAM KẾT 100% CHÍNH HÃNGnguồn gốc, xuất xứ sản phẩm rõ ràng ĐÓNG GÓI CẨN THẬNđảm bảo độ an toàn cho sản phẩm XEM HÀNG TRƯỚC KHI NHẬNquyền lợi tối đa cho khách hàng
    • Chăm sóc khách hàng
    • Hotline0386.000.555
    • Emailhotro@baza.vn
    • Thời gian phục vụ8h - 17 từ T2 đến T7
    • Showroom
    • Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội
      Điện thoại: 024.73.003.555
    • Tải ứng dụng BazaGo
    ×