199.000đ
199.000đ
HP 07. Harry Potter và bảo bối tử thần
Nhà xuất bản: NXB Trẻ
Tác Giả: J.K.Rowling
Năm xuất bản: 2014
Số trang: 788
Khổ sách: 14 x 20cm
Dạng bìa: Mềm
Giới thiệu sách:
Bản tiếng Việt của Harry Potter tập 7 chính thức mang tên Harry Potter và bảo bối tử thần. Đây cũng là tập cuối cùng của bộ truyện Harry Potter.
Harry Potter đang chuẩn bị rời khỏi nhà Dursley và đường Privet Drive trong thời khắc cuối cùng. Tuy nhiên, tương lai Harry đầy rẫy hiểm nguy, không chỉ cho cậu mà cả những người gần gũi - và Harry đã mất mát quá nhiều. Chỉ bằng cách tiêu hủy những Trường Sinh Linh Giá, Harry Potter mới có thể tự cứu mình và vượt qua những thế lực đen tối của Chúa tể hắc ám.
Sơ lược nội dung:
Ở phần kết đầy kịch tính của loạt truyện Harry Potter này, Harry phải để những người bạn trung thành nhất ở lại tuyến sau để dấn thân vào cuộc hành trình nguy hiểm cuối cùng hòng tìm kiếm sức mạnh và đối mặt với số phận đáng sợ của cậu: một cuộc chiến sinh tử và đơn độc.
"Điều hay nhất ở cuốn sách này là cuối cùng nó cũng trả lời các câu hỏi mà chúng ta khao khát được biết." - Daily Mirror
Trích đoạn:
... Khi cây đũa phép liền lại, những tia sáng đỏ bắn ra từ đầu đũa. Harry biết là nó đã thành công. Nó cầm cây đũa phép nhựa ruồi và phượng hoàng lên và cảm thấy một hơi ấm đột ngột giữa những ngón tay, như thể cây đũa phép và bàn tay đang mừng vui được sum họp.
"Con sẽ đặt cây Đũa phép Cơm nguội về nơi nó đã xuất phát", nó nói với cụ Dumbledore, cụ vẫn nhìn nó với lòng yêu thương và cảm phục. "Nó có thể ở lại đó. Nếu con chết một cái chết tự nhiên như cụ Ignotus, quyền phép của cây đũa sẽ bị phá hủy, đúng không thầy? Vị chủ nhân trước đó sẽ không bao giờ bị đánh bại. Đó sẽ là kết thúc của nó".
Cụ Dumbledore gật đầu. Hai thầy trò mỉm cười với nhau.
"Bồ có chắc chưa đấy?", Ron nói. Trong giọng nói của Ron có thoáng chút ham muốn khi nó nhìn cây Đũa phép Cơm nguội.
"Mình nghĩ Harry đúng", Hermione nói rất khẽ.
“Cây đũa phép đó họa nhiều hơn phúc", Harry nói. "Và thiệt tình mà nói", nó quay lưng lại những bức tranh chân dung; giờ đây nó chỉ nghĩ đến cái giường có bốn cọc giăng màn đang nằm chờ nó trên tháp Gryffindor, và thắc mắc không biết Kreacher có thể đem lên đó cho nó một miếng bánh mì kẹp thịt không.
**
Hai người đàn ông hiện ra từ cõi không, cách nhau vài thước, trên một con đường nhỏ hẹp dưới ánh trăng. Cả hai cùng đứng im phắc trong một giây, đũa phép người này chĩa vào ngực người kia; nhưng khi nhận ra nhau họ thu đũa cất vào áo choàng, bắt đầu đi về cùng một hướng. “Tin tức sao?” Người cao hơn trong hai người hỏi. “Tuyệt,” Severus Snape trả lời.
Con đường nằm giữa một bụi dâu gai còi cọc mọc hoang bên trái và một hàng giậu cao được cắt tỉa chu đáo ở bên phải. Vạt áo choàng dài của hai người đàn ông bay lất phất quanh cổ chân khi họ bước đi.
“Tưởng đâu tôi trễ rồi chứ,” Yaxley nói, bộ mặt thô đần của hắn lúc ẩn lúc hiện khi những cành cây cao bên trên che khuất ánh trăng. “Hơi rắc rối hơn dự kiến.
Nhưng tôi hy vọng ngài sẽ hài lòng. Anh coi bộ chắc mẻm tin tức anh thu được là xịn?” Snape gật đầu, nhưng không nói gì thêm. Họ quẹo phải, tiến vào một con đường rộng dành cho xe chạy dẫn ra khỏi con đường mòn.
Hàng giậu cao uốn cong theo họ, và kéo dài đến tận hai cánh cổng kiểu cọ bằng sắt đồ sộ chắn đường hai người đàn ông. Không người nào dừng bước: cả hai im lặng giơ tay trái lên kiểu như chào và đi xuyên qua cổng, như thể mớ kim loại đen đó là khói. (Trích truyện Harry Potter và bảo bối tử thần)
Mời bạn đón đọc.