70.000đ
70.000đ
Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút
Nhà xuất bản: Văn học
Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả
Năm xuất bản: 2012
Số trang: 324 trang
Khổ sách: 16 x 24 cm
Dạng bìa: Bìa mềm
Giới thiệu sách:
Nếu yêu nhiều hơn một chút, mọi chuyện có khác đi không? Ai yêu nhiều hơn thường là người thua cuộc, nhưng nếu không tin tưởng, tình yêu sao có thể tồn tại? Cuộc sống vốn không có chỗ để nói nếu như. Nếu nói kết thúc không hạnh phúc thì theo mình chỉ ở chỗ tác giả không nên chà đạp nhân vật Cố Nam như vậy ở khúc sau của truyện, nhất là phần kết thúc, nó khiến người đọc bị day dứt.
Đây là một câu truyện về sự trân trọng!
Đó là thời sôi nổi của anh, anh đã tùy tiện chà đạp lên tình cảm của một cô gái, anh quen với sự sùng bái và dịu dàng của cô, đối với cô anh là tất cảm cô tốt với anh và yêu anh, đó là chuyện đương nhiên.
Cuối cùng cô rời xa anh, rời xa con người không thể hứa hẹn với cô là anh.
Nhiều năm sau, anh quay về miền đất cũ, lúc này anh đã công thành doanh toại, chỉ muốn tìm lại người con gái mà anh đã đánh mất vì anh nhận ra, trên thế giới này chỉ có một người như cô. Cô là dòng nước mắt chảy vào lòng anh, không có cô trái tim anh sẽ cạn khô.
Nội dung nhiều ám ảnh:
Nếu biết trân trọng hơn một chút, liệu có phải sẽ không có một kết cục như vậy?
Đây là một câu chuyện về sự tin tưởng!
Anh trúng tiếng sét áí tình của cô, thầm yêu trộm nhớ cô suốt một thờì gian dài. Anh may mắn vì không phải người đàn ông nào cũng có thể lấy được người phụ nữ mà mình yêu nhất.
Anh tặng cô hoa, tặng cô trái tim mình, tặng cô lời thề, tặng cô một mái ấm, tặng cô tất cả mọi thứ anh có thể, nhưng anh quên mất không tặng cô sự tin tưởng.
Anh để ý đến quả khứ của cô, để ý đến sự trầm mặc của cô mà quên mất không để ý đến tình yêu và sự quan tâm của cô dành cho mình.
Nếu biết tin tưởng nhiều hơn một chút, liệu có phải sẽ không có một kết cục như vậy?
Bài viết này dành tặng cho những tình yêu sắp mất và đã mất của chúng ta.
Tính cách mơ hồ, có một chút đa sầu đa cảm của một nữ sinh, mong muốn có một tình yêu trong sáng như cỏ cây, một hạnh phúc bình dị và một cuộc sông đơn giản. Đã từng nghĩ rằng hạnh phúc lớn nhất của đời người giống như mèo được ăn cá, chó được ăn thịt, siêu nhân đánh quái thú.
Tác phẩm "Ở nhân gian" của Cao Nhĩ Cơ, trong đó có viết: "Chúng ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé giữa chúng sinh, gặp nhau biết nhau là điều hạnh phúc".
***
Các tác phẩm đã xuất bản của tác giả Nhân Gian Tiểu Khả: Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất, Cảm ơn anh, khiến em yêu Bắc Kinh mùa đông nàỵ...
Trích đoạn:
Lần cuối cùng Duyệt Tâm gặp Cố Nam ở bãi đỗ xe của Hằng Trí.
Cô đi cùng tổng giám đốc Hàn đến đàm phán một dự án mới, thấy Cố Nam đang ôm một thùng giấy to vội vàng chạy ra bãi đỗ xe.
Anh đội một chiếc mũ rộng và một đôi kính rất to che hết già nửa khuôn mặt nhưng vẫn không giấu được hết những vết sẹo dưới cằm. Lớp da non trên mặt anh ngoằn ngoèo trông rất đáng sợ. Hôm đó, gió hơi to, chiếc mũ của Cố Nam bị gió thổi bay để lộ lớp da bị cháy của anh. Anh vội vàng đặt thùng giấy xuống đuổi theo chiếc mũ. Tổng giám đốc Hàn nhìn thấy chàng trai trẻ trạc tuổi con trai mình từ xa, nói với giọng tiếc nuối: “Sao lại bỏng đến mức độ như thế? Thật là đáng thương.”
Cố Nam nhặt mũ rồi từ từ đội lên đầu, vô tình nhìn về phía xe của họ. Có lẽ anh nhìn thấy Duyệt Tâm, có lẽ không, chỉ hơi cong khóe miệng.
Duyệt Tâm cắn chặt môi, không dám chớp mắt. Cô sợ mình không cẩn thận sẽ bật khóc trước mặt người khác.
Mời các bạn đón đọc!